Cô ta bắt đầu bằng việc xúi giục một học sinh mắng nhiếc người dọn dẹp, một phụ nữ da màu, vì lý do bịa đặt là lau sàn trước khi cậu bé ra về. Hành động này cho thấy sự tàn nhẫn và ý đồ gieo rắc mầm mống phân biệt chủng tộc ngay từ khi còn nhỏ.
Sau đó, Emily tham gia một buổi họp mặt tại nhà thờ, nơi tập hợp những người phụ nữ da trắng thuộc tầng lớp trung lưu. Buổi họp dần hé lộ mục đích đen tối khi Emily mang đến một chiếc bánh nướng có hình chữ Vạn khắc trên vỏ. Hình ảnh chiếc bánh Mỹ truyền thống đối lập với biểu tượng của Đức Quốc xã là một ẩn dụ cho nước Mỹ ngày nay: bề ngoài hào nhoáng nhưng bên trong chất chứa sự thù hận.
Từ đây, Soft & Quiet trở thành một cơn ác mộng kinh hoàng. Những người phụ nữ thản nhiên buông ra những lời lẽ phân biệt chủng tộc và thù hận, thành lập một nhóm tự xưng là Daughters of Aryan Unity (Hội con gái Aryan). Mọi chuyện leo thang khi nhóm này chạm trán hai chị em gái da màu, một trong số đó từng bị anh trai của Emily cưỡng hiếp. Lời nói thù hận biến thành bạo lực và tội ác khi chúng xông vào nhà của hai chị em.
Toàn bộ bộ phim Soft & Quiet được quay bằng một cú máy dài duy nhất, theo thời gian thực, khiến người xem cảm thấy như mình là một phần của nhóm. Đặc biệt là trong cảnh họp mặt đầu tiên, máy quay xoay quanh nhóm người, lần lượt tập trung vào khuôn mặt của từng người tham dự. Kỹ thuật quay phim này không cho phép người xem có cơ hội nghỉ ngơi hay tách mình khỏi những người phụ nữ này, buộc họ phải đối mặt với sự thật tàn khốc được phơi bày trong phim.
Cảnh quay trong phim Soft & Quiet
Diễn xuất xuất sắc của dàn diễn viên, đặc biệt là Stephanie Estes trong vai Emily và Olivia Luccardi trong vai Leslie, góp phần tạo nên sức nặng cho bộ phim. Estes thể hiện một Emily lạnh lùng, tự tin với thế giới quan méo mó của mình. Luccardi lột tả sự biến đổi đáng sợ của Leslie, từ một người có vẻ ngoài mềm yếu, lặng lẽ trở thành một kẻ cuồng tín đáng khinh.
Soft & Quiet là một bộ phim khó xem nhưng cần thiết, đặc biệt là đối với người da trắng, để họ hiểu rõ hơn về thực tế của nạn phân biệt chủng tộc và sự nguy hiểm của chủ nghĩa thượng đẳng da trắng. Bộ phim phản ánh một cách sắc bén sự nguy hiểm không chỉ đến từ các chính trị gia mà còn từ những người bình thường như giáo viên, doanh nhân, các bà mẹ… Đạo diễn Beth du Araujo muốn người xem da trắng hiểu được thực tế này bởi vì nó cần thiết hơn bao giờ hết. Bất chấp những tuyên bố ủng hộ, ý định tốt đẹp hay những bài đăng trên mạng xã hội, nhiều người da trắng vẫn chưa thực sự hiểu về đặc quyền da trắng, sự xảo quyệt của các hình thức phân biệt chủng tộc khác nhau và cách phụ nữ lợi dụng vẻ ngoài yếu đuối của mình để gieo rắc tư tưởng thượng đẳng da trắng.