Soft Money Term, hay nguồn tài trợ thời hạn, đề cập đến nguồn ngân sách có giới hạn thời gian, thường đến từ các khoản tài trợ bên ngoài. Loại tài trợ này thường được sử dụng trong giáo dục đại học, nhưng nó cũng có thể áp dụng cho các lĩnh vực khác của khu vực công. Soft money khác với “hard money”, là nguồn ngân sách hoạt động cốt lõi, ổn định và lâu dài.
Vấn đề với soft money là nó thường được phân bổ sau một cuộc khủng hoảng, chẳng hạn như đại dịch COVID-19. Khi cuộc khủng hoảng qua đi, các nhà lập pháp thường cắt giảm ngân sách, cho rằng số tiền chưa sử dụng chứng tỏ tổ chức không thực sự thiếu kinh phí. Điều này dẫn đến một chu kỳ thiếu kinh phí mãn tính, gây khó khăn cho các tổ chức trong việc lập kế hoạch dài hạn và duy trì đội ngũ nhân viên chất lượng cao.
Nguồn tài trợ ổn định, lâu dài cho phép các trường đại học tuyển dụng và giữ chân nhân tài, đặc biệt là những người có nhiều năm đào tạo. Nhân viên lâu năm có thể vượt qua giai đoạn học việc ban đầu và đóng góp hiệu quả hơn cho tổ chức.
Hiệu quả sử dụng ngân sách cũng là một yếu tố quan trọng. Nguồn ngân sách hoạt động ổn định có thể tạo ra tác động lớn hơn so với cùng một số tiền được phân bổ đột ngột sau một sự kiện khẩn cấp. Trong giáo dục đại học, điều này có nghĩa là hỗ trợ các trường vượt qua giai đoạn khó khăn về tuyển sinh.
Tuy nhiên, việc tài trợ hoạt động thường không được chú ý bằng các dự án ngắn hạn hoặc tài trợ thông qua sinh viên. Các chính trị gia thường không muốn khoe khoang về việc tăng ngân sách hoạt động cho các trường cao đẳng cộng đồng, vì điều này không thu hút sự chú ý của cử tri.
Tài trợ thông qua sinh viên có thể dẫn đến việc tăng học phí, trong khi các dự án ngắn hạn thường kém hiệu quả hơn so với việc hỗ trợ hoạt động trực tiếp. Nhân viên chính thức không phải chịu các yêu cầu báo cáo bên ngoài như nhân viên được tài trợ, giúp giảm chi phí hành chính cho tổ chức. Hơn nữa, việc đầu tư vào phát triển chuyên môn cho nhân viên lâu dài sẽ mang lại lợi ích lâu dài hơn.
Tất nhiên, soft money vẫn tốt hơn là không có tiền. Tuy nhiên, nếu các bang muốn sử dụng ngân sách một cách hiệu quả nhất và thoát khỏi vòng luẩn quẩn của khủng hoảng, hard money, hay nguồn tài trợ hoạt động ổn định, vẫn là giải pháp tốt hơn. Soft money term là một khái niệm quan trọng cần hiểu để đánh giá hiệu quả của các chính sách tài trợ trong giáo dục đại học và các lĩnh vực công khác.