Album mới nhất của Billie Eilish, Hit Me Hard and Soft, đánh dấu sự trưởng thành trong âm nhạc của cô. Với chỉ 10 bài hát, album tập trung khai thác chủ đề về dục vọng, khao khát, sự hấp dẫn và tan vỡ trong các mối quan hệ. Tuy nhiên, so với hai album trước, Hit Me Hard and Soft có phần an toàn hơn về mặt sáng tạo, ít mạo hiểm và thiên về những phong cách đã được định hình trong nhạc pop và rock.
Bài hát mở đầu mang đến những giai điệu bắt tai, phần sản xuất mượt mà và lời bài hát đề cập đến danh tiếng và hình ảnh cơ thể, những chủ đề quen thuộc trong âm nhạc của Billie Eilish. Tuy nhiên, ca khúc này chưa phải là nỗ lực sâu sắc nhất của cô trong việc thể hiện những cảm xúc liên quan đến những vấn đề này.
“Lunch” mang đến một không khí pop rock sôi động với ca từ táo bạo và giọng hát lôi cuốn của Billie. Tuy nhiên, phần sản xuất của bài hát có phần đơn điệu với trống và hợp âm đơn giản.
Album tiếp tục với chuỗi ballad về chia tay, nơi mà ca từ của Billie thực sự tỏa sáng. “Chihiro” là một bản nhạc dance mơ mộng, tan vỡ với những câu chuyện siêu thực. Bài hát có nhịp điệu groove, bassline cuốn hút và âm thanh synth lấp lánh gợi nhớ đến Daft Punk.
“Birds of a Feather” là một ca khúc tươi sáng, mang âm hưởng thập niên 80 với những đoạn guitar arpeggio lấp lánh. Bài hát mang đến sự kết hợp giữa phong cách của Wham và Gwen Stefani trong dòng nhạc dream pop. “Wildflower” và “The Greatest” là hai bản acoustic đầy kịch tính, thể hiện những cung bậc cảm xúc mãnh liệt trong tình yêu.
“La Mora e Ma Vi” là một ca khúc chia tay nhẹ nhàng, dễ thương với giai điệu pop rock thập niên 90. Bài hát gợi nhớ đến phong cách của The Cardigans. Phần giữa bài hát bất ngờ chuyển sang nhịp điệu mạnh mẽ với âm thanh synth trance và giọng hát của Billie được xử lý autotune đậm chất Charli XCX.
Phần giữa album là nơi Hit Me Hard and Soft đạt được momentum, nhưng đáng tiếc là phần cuối lại có phần đuối sức. “The Diner” sở hữu phần nhạc cụ yếu nhất trong album, mang âm hưởng của phim hoạt hình trẻ em, gợi nhớ đến Gorillaz hoặc nhạc phim Scooby Doo.
“The Bittersweet” cũng mắc phải những khuyết điểm tương tự với giọng hát bị xử lý quá nhiều hiệu ứng, làm mất đi sức ảnh hưởng. Cấu trúc bài hát gồm nhiều phần không thực sự ăn khớp với nhau.
“Blue” là điểm sáng trong phần cuối album. Giai điệu và tiến trình hợp âm tuy không quá đặc sắc nhưng lời bài hát lại tổng hợp nhiều chủ đề và ý tưởng đã được nhắc đến trong album. Bài hát như một bức chân dung về một trong những nhân vật trung tâm trong những câu chuyện tan vỡ của album.
Nhìn chung, Hit Me Hard and Soft là một album tốt về mặt sáng tác và sản xuất. Tuy nhiên, album thiếu đi sự đột phá và sáng tạo so với hai album trước của Billie Eilish.